Sáng nay con gái tôi tranh thủ về nhà, thấy con gầy gò, mướt mồ hôi, vội vã hỏi han bố mẹ mà tôi xót xa.
Ông nhà tôi thất nghiệp đã được mấy tháng. Bao nhiêu năm nay, tháng nào chúng tôi cũng đưa cho con gái 14 triệu đồng để trả góp tiền mua nhà, thế mà giờ đây, ông nhà mất việc, cuộc sống của chúng tôi cũng trở nên khó khăn. 3 tháng trước chúng tôi còn lấy tiền tiết kiệm ra gửi cho con, coi như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng ngày càng khó khăn, tiền tiết kiệm vơi dần trong khi tuổi già mỗi lúc một đến, chúng tôi không thể cứ rút tiền dưỡng già của mình ra cho con trả nợ được. Thế nên vợ chồng tôi quyết định không gửi tiền tháng này cho con gái nữa.
Con gái tôi cũng không sung sướng gì. Vợ chồng nó đang phải trả góp tiền nhà, lại thêm 2 đứa con nhỏ, công việc của chồng nó thì không ổn định nên chúng tôi phải bao bọc hỗ trợ.
Thông thường chúng tôi gửi cho con vào tuần đầu của tháng, tháng này đã qua mấy ngày rồi mà chưa thấy, con gái cũng từng nhắn tin hỏi tôi, tôi không nói cho con biết bố mất việc, chỉ nói đợt này khó khăn nên không có tiền gửi. Tôi sợ con lo lắng nên nói dối vậy, con gái tôi cũng rất ngoan, con nói cảm thấy tội lỗi vì đã mang nợ bố mẹ quá nhiều, giờ biết bố mẹ khó khăn cũng không giúp được gì. Con nói vậy là cũng khiến tôi mát lòng mát dạ rồi.
Thế mà 2 ngày trước, mẹ chồng của con gái tôi gọi điện hỏi tại sao tôi không gửi tiền cho các con đóng tiền nhà. Giọng bà thông gia đầy trách móc khiến tôi nghe mà thấy khó chịu trong lòng. Bà ấy còn oang oang nói lúc đầu chính chúng tôi “xúi” các con mua nhà trả góp để ra ở riêng thì giờ phải có trách nhiệm tới cùng.
Tôi bực bội nói lại rằng chồng tôi thất nghiệp, thu nhập của tôi không cao, giờ chỉ đủ chi tiêu ăn uống hằng ngày, lấy đâu tiền cho chúng nó trả góp nhà. Vả lại chúng nó đều trưởng thành, đi làm cả rồi, nên tự cố gắng mà kiếm tiền, không thể cứ ỷ lại vào bố mẹ mãi được.
Giọng bà thông gia đột nhiên cao vút: “Thất nghiệp? Vậy sao ông ấy không đi tìm việc khác? Tôi thấy là bà đang nói dối, bà không muốn trả góp nhà cho con trai con dâu tôi nữa nên mới kiếm cớ”.
Tôi không nghe nổi nữa nên cúp máy luôn.
Trưa hôm qua, ông nhà tôi đi chơi về với khuôn mặt hầm hầm tức giận, ông kéo tôi ngồi vào ghế để trút bực tức. Chồng tôi bảo ngồi cả buổi sáng ở nhà anh Thể – một hàng xóm ở cuối làng – mới biết chuyện hằng tháng, con rể tôi biếu mẹ đẻ 8 triệu tiền sinh hoạt phí và dưỡng già. Thế nhưng lại suốt ngày kêu than thiếu thốn để vòi vĩnh 14 triệu tiền trả góp nhà của bố mẹ vợ. Anh Thể đến chơi đúng lúc thấy con rể tôi đưa tiền cho mẹ, sẵn tiện nên thông gia nhà tôi khoe luôn. Anh Thể bảo thương cho vợ chồng tôi nên nói để chúng tôi biết mà liệu đường tính toán.
Đầu óc tôi ong lên. Hóa ra con rể tôi chẳng phải khó khăn quá mức, thế mà nói dối vợ thu nhập thấp để bám vào vợ chồng già này. Thế này khác gì lấy tiền của chúng tôi để “báo hiếu” mẹ đẻ nó???
Chồng tôi bực tức nói phải gọi con gái về xem con có biết chuyện không? Nếu con biết mà vẫn bòn rút của bố mẹ thì ông sẽ từ mặt con gái, còn nếu con không biết thì phải nói để con tìm cách giữ tiền kẻo có ngày trắng tay.
Sáng nay con gái tôi tranh thủ về nhà, thấy con gầy gò, mướt mồ hôi, vội vã hỏi han bố mẹ mà tôi xót xa. Hóa ra con tôi cũng chẳng biết gì, bị chồng lừa dối, giấu giếm. Nó cứ nghĩ chồng nó công việc không thuận lợi, bí quá mới phải nhờ chúng tôi giúp đỡ. Sau khi ngồi với chúng tôi một lúc, con thất thểu ra về. Chồng tôi căn dặn con phải cẩn thận, cũng đừng suy nghĩ nhiều, chuyện đã qua rồi thì thôi kệ, hãy lo lấy tương lai nhưng con có nghe hay không thì chúng tôi không rõ.
Buổi chiều, tôi thấy anh Thể gọi điện sang nói là con gái tôi cãi nhau với mẹ chồng, giờ đang bị nhà chồng đuổi đi, con gái tôi cũng nằng nặc đòi ly hôn. Anh Thể bảo chúng tôi mau đến mà khuyên can con.
Nhưng chúng tôi chưa kịp sang nhà thông gia thì con gái đã đưa theo 2 đứa trẻ về. Con bảo sẽ ly hôn, căn nhà đang trả góp bán đi, được bao nhiêu tiền cũng chịu, lấy về trả bố mẹ vì đó đều là tiền của chúng tôi.
Nghe con nói mà vợ chồng tôi chỉ biết nhìn nhau. Chúng tôi an ủi con và sẽ để con tùy ý quyết định. Tiền bạc quan trọng thật nhưng sự tin tưởng nhau còn quan trọng hơn. Con rể đối xử với con gái tôi như thế thì không xứng đáng làm chồng nữa. Giờ con ly hôn thì cũng có thể quay về đây với bố mẹ. Chúng tôi sẽ bảo vệ con gái mình tới cùng!